Danh ngôn

Danh ngôn cuộc sống
7 Bước đến hạnh phúc
1, Suy nghị ít lại, Cảm nhận nhiều hơn
2, Bớt đi khó chị, Mỉm cười nhiều hơn
3, Nói ít lại, Lắng nghe nhiêu hơn
4, Xem ít lại, Hành động nhiều hơn
5, Phán xét ít lại, Chấp nhận nhiều hơn
6, Phán nàn ít lại, Trận trọng nhiều hơn
7, Sợ hãi ít lại, Yêu thương nhiều hơn..

Hạnh phúc

Hạnh phúc

Đừng nói cuộc đời mình tẻ nhạt nhé em
HẠNH PHÚC ở trong những điều giản dị
trong ngày, trong đêm
đừng than phiền cuộc sống nhé em
HẠNH PHÚC ngay cả khi em khóc
bởi trái tim buồn là trái tim vui
HẠNH PHÚC bình thường và giản dị lắm
là tiếng xe về mỗi chiều của bố
cả nhà quây quần trong căn phòng nhỏ
chị xới cơm đầy bắt phải ăn no
HẠNH PHÚC là khi đêm về không có tiếng mẹ ho
là ngọn đèn soi tương lai em sáng
là điểm mười mỗi khi lên bảng
là ánh mắt một người lạ như quen
HẠNH PHÚC là khi mình có một cái tên
vậy đừng nói cuộc đời tẻ nhạt nhé em
tuổi mười tám còn khờ khạo lắm
đừng tô vẽ một chân trời xa toàn màu hồng thắm
HẠNH PHÚC vẹn nguyên giữa cuộc đời thường..

Nụ hôn của tinh yêu p2

Những nụ  hôn xuất phát từ tinh yêu nó bắt đầu mọi lúc, mọi nơi và noi đo tình yêu bắt đầu.








Tinh yêu

Nụ hôn của tinh yêu p1

Bộ ảnh đẹp về mõi tư thế hôn đẹp về tình yêu







Những nụ hôn của tình yêu

Cô đơn

Người cô đơn vẫn thường tự nghĩ, đến một lúc nào đó sẽ quen. Vẫn nhủ phải mạnh mẽ khi chưa tìm được đúng người. Vẫn cố gắng lên tinh thần bằng rất nhiều cách khác nhau…

Chẳng là nhiều người bị sự cô đơn trói chặt, vào một ngày đẹp trời nào đó, một vài chuyện không vui diễn ra. Vốn cuộc sống này vẫn luôn thích đặt con người ta vào thế bí vậy mà. Rồi người cô đơn ra vào lủi thủi, băn khoăn không biết giãi bày cùng ai. Ai sẽ là người bên cạnh lắng nghe ta nói? Ai sẽ là người cùng ta chia sẻ những điều khó khăn ấy? Hoặc giản đơn hơn, một câu hỏi quan tâm “Có sao không?” cũng trở thành điều xa xỉ.
Sự cô đơn
Những người cô đơn là những người mạnh mẽ, vì phải sống một mình mà đối chọi với cuộc đời nên tích góp đủ nhiều can đảm và tự tin. Nhưng sẽ có những lúc, vì một vài chuyện ngoài ý muốn, vốn bản thân có thể tự mình xoay trở, vậy mà vẫn thấy người như rớt xuống thảm hại từ một tầng cao nào đó. Hoặc khi đi giữa phố đông người, đèn xanh đèn đỏ nhảy nhót, thấy mình trống rỗng vô hồn, có đôi lúc vặn tay ga chặt đến nỗi có thể vọt lên và ngã sõng soài lúc nào không biết. Có ngã, chắc cũng không định hình được nổi vì sao.

Những lúc như thế thường không nhiều. Nhưng chỉ cần nó xuất hiện, bản thân lại bải hoải bài hoài, tóm lại là rệu rã, không thiết tha làm điều gì cả. Cảm giác bản thân cô độc đến đáng sợ, lạc lõng đến đáng sợ. Một chút tin cẩn để bấu víu cũng không có. Việc phải giữ kín những gì mình đang phải đối mặt thật sự là một việc khó làm. Con người ta ai chẳng có những lúc khó khăn, ai chẳng có lúc muốn gục ngã. Và những lúc ấy người ta vẫn cần có một ai đó lắng nghe, cần có một ai đó để tâm sự, để bộc bạch hết thảy những ấm ức tủi thân. Nếu là con gái, thậm chí còn muốn khóc òa lên, còn muốn được gục đầu vào một bờ vai để khóc.

Giấu ấm ức mãi rồi, giấu ở đâu cho chật kín?

Tệ hại nhất là, cứ nhồi nhét đống cảm xúc vỡ vụn, cứ gom góp ngày một nhiều những điều không hay rồi tự ôm ấp lấy biến chúng thành vô hình. Người cô đơn vẫn thường tự nghĩ, đến một lúc nào đó sẽ quen. Vẫn nhủ phải mạnh mẽ khi chưa tìm được đúng người. Vẫn cố gắng lên tinh thần bằng rất nhiều cách khác nhau… Nhưng sự thật thì đời mấy chốc, người mấy lúc, không thể cản nổi sự cô đơn của mình, rồi buồn nấc lên, như một đứa trẻ bị bỏ rơi và chìm nghỉm trong quên lãng!

Thế mới thấy, cô đơn đáng sợ lắm chứ!

Vốn dĩ, cô đơn lúc bình thường thì chẳng sao, nhưng cô đơn lúc buồn, lại có rất nhiều sao!!!

Biết rằng cô đơn đem đến cho ta nhiều đau khổ như vậy sao bạn không đối diện với sự thật và bước ra khỏi thế giới đó để đón nhận một thứ gì mới.mong bạn sẽ vui hơn, yêu đời hơn.

Mua hoa gọa

Tháng Ba, cũng là mùa hoa gạo nở... Loài hoa đỏ thắm kể cả khi đã rớt khỏi cành!
Tháng ba…ừ thì mình viết những dòng này vào tháng ba, chứ nội dung của nó chẳng có gì ăn khớp với cái tựa ở trên!

Hoa gạo tháng 3
Tháng ba…mình bất chợt nhoẻn miệng cười, cười kiểu mọi người gọi là cười…ruồi ấy. Thú thật mình chưa thấy ruồi cười khi nào nhưng cứ mặc nhiên công nhận có kiểu cười ấy! Mình cười vì bỗng nhiên mình nghĩ “một mình là cô đơn hay cô đơn là một mình? Hình như cả hai đều không đúng…một mình là con số, một số đếm chứ không phải từ chỉ một trạng thái như cô đơn. Đôi khi một mình là một sự lựa chọn, thích sự bình yên ta chọn một mình, muốn tạm xa cái sự ồn ào của cuộc sống ta chọn một mình, tuy một mình nhưng đâu phải đã cô đơn, một mình đôi khi có những thú vị rất riêng của nó. Nhưng cô đơn là điều chẳng ai chọn cả và chắc chắn cũng là điều không ai muốn. Cô đơn là khi đứng giữa biển người ta vẫn thấy như chỉ có một mình, cô đơn là khi ngập tràn trong những lời hỏi thăm, trong sự quan tâm ta vẫn thấy như không, cô đơn là khi nhìn vào list hàng trăm người trong điện thoại ta chẳng biết gọi cho ai hay chỉ đơn giản là gửi một tin nhắn vu vơ cho ai…Cô đơn là khi nhoẻn miệng cười mà tim quặn thắt một niềm đau!
Mùa hoa gạo
Tháng ba…mình lang thang trên những nẻo đường xa xôi, đến nơi mình chưa từng đến, gặp người mình chưa từng gặp, làm những việc mình chưa từng làm, học được những điều mình chưa từng được học và ăn những thứ mình chưa từng ăn…tháng ba với những trải nghiệm mới chỉ lần đầu dù ở tuổi 30!

Tháng ba…lần đầu trong đời mình tạm buông tất cả, lần đầu trong đời mình rời xa được những thứ tưởng chừng như ngấm vào máu mình không sao bứt được ra…

Tháng ba…trong mình ngổn ngang bao tâm trạng, bao ưu tư cùng bao biến cố và cả những hoài niệm. Tháng ba với thêm những vết thương hằn lên con tim vốn không lành lặn. Tháng ba khi người ấy rời xa mang theo chút hạnh phúc cuối cùng còn sót lại…cũng tháng ba với nỗi đau lớn nhất đời mình!

Và tháng ba…với những điều đã trải qua mình muốn nói mình đang trở lại!

Một Gia Đình

Trong một khoảng thời gian tương đối, tôi tự cho mình trở về với cái thói quen lúc còn ở nhà ba mẹ. Nằm nướng trên giường mỗi sáng ngủ dậy. Cuộn mình trong chăn dày và ấm. Ngắm nhìn những vạt nắng sớm chiếu xuyên màn. Chậm rãi, thảnh thơi nhiều khi đến vô thức.
Những lúc như vậy, tôi thường nhớ tới “Phía tấm rèm buông khung cửa sổ nắng nơi anh ngồi” rồi “Và anh sẽ là người đàn ông của đời em. Anh đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ”.
Những ngày qua, tôi nằm như thế hàng tiếng liền, thậm chí mấy ngày liền, với cơ thể đau nhức và một trái tim vừa lành lặn. Tôi nhắm nhìn những vết thương trên da thịt mình. Kì thật, cũng là của mình đó, mà sao xa lạ quá.
Một Gia Đình
Tôi để mình trôi chậm, trong cái thế giới vô chừng là định nghĩa tình yêu dẫn biết chắc rằng tình yêu không bao giờ định nghĩa được. Để rồi, tôi lại thi vị hóa tình yêu bằng một khái niệm hạn hẹp là gia đình.

Những lúc như vậy tôi nhớ tới ba mình trước tiên. Tôi còn nhớ, lần đầu tiên, ba tập mình đi xe đạp. Nhiều người chỉ cần leo lên xe đạp là có thể đạp được ngay thậm chí không cần biết đi xe đạp vẫn chạy xe máy vèo vèo. Tôi chậm chạp hơn, học một buổi mới biết đi xe đạp. Đầu tiên, ba giữ xe, cho tôi đạp, ba đi theo tôi từng bước một. Rồi từ từ, ba buông tay….Tôi đạp xe một mình! Ba nói, đi xe đạp chỉ cần học một lần là được. Nhưng té xe thì không phải té một lần và lần sau tự động không té nữa !!! Ngay từ lần đầu biết đi xe đạp, để thể hiện mình, tôi còn lượn xe vài vòng trước mặt ba, ai ngờ tay lái yếu, tôi tâm đâm xầm vào ba, bàn tay bé nhỏ của tôi lúc đó in hằng lên lưng ba cả một vết đỏ to đùng. Đó là lần duy nhất tôi học đi xe đạp và cũng là lần đầu tiên tôi biết thế nào là té xe đạp…Với thói quen vụng về, ẩu tả, ương bướng, liều mạng và thậm chí mất dạy…(gì cũng được)… đến bây giờ, tôi ngã xe không biết bao nhiêu lần, có khi 2 ngày té 3 lần, toàn đụng đầu với xe lớn, những ngày đầu lên SG học, tôi còn lao đầu vào xe buýt. Một anh bạn lúc đó còn trêu rằng “Nguyễn Vy là cơn ác mộng của các bác xe buýt”.
Có một điều kì lạ là, mỗi lần té xe đạp, hình ảnh về bàn tay năm ngón của mình in hằng lên vai ba ngày xưa lại cứ hiện về ám ảnh tôi. Không biết, em tôi có còn nhớ về lần đầu tiên nó biết đi xe đạp không, nhưng tôi, tôi nhớ rõ lần đầu tiên nó biết nói, biết đi và ….biết cắn tôi. Dễ thương không? Cuộc đời mà!!

Bạn bè rục rịch chuẩn bị về Việt Nam nghỉ hè, vài đứa bạn than nhớ nhà. Mỗi lần gọi điện về nhà, mẹ tôi hay kể chuyện đứa này nhớ nhà phát khóc ra sao hay đứa kia ngày nào cũng gọi về nhà… Nhưng tôi thấy mắt mình ráo quảnh, từ ngày sang đây, tôi chưa bao giờ nói với mẹ ba rằng: “Con nhớ nhà quá”. Một lần cũng không. Tôi có nghe một ai đó nói ngôn ngữ là một giới hạn. Ba mẹ tôi thì chắc chắn rằng không nghĩ tới những điều cao siêu như vậy, nhưng quả thật, chả bao giờ, họ nói với tôi rằng họ nhớ tôi… dù là rất ít. Bốn chúng tôi vậy đó, kiệm lời, ngại thể hiện, vẫn là một gia đình. Sau này, nếu tôi có con (À, phải có mệnh đề may mắn tôi lấy được chồng phía trước), chắc chắn, chúng tôi sẽ cùng nhau dạy con mình tập nói, tập đi, tập chạy xe đạp và để cho nó té xe đạp! Lúc nào cũng vậy, gia đình là duy nhất…Mãi mãi…

Trong thế giới ngày càng hộn đỗn, đầy rẫy những điều vĩnh cữu càng làm người ta hoài nghi thêm về sức mạnh của sự vĩnh cữu. Tuổi 20 của mình, tôi bị lẫn lộn giữa những cái gọi là tình yêu và gần giống tình yêu. Nhiều lúc, tôi cũng định hỏi ba “Tại sao ba cưới mẹ, ba có yêu mẹ không?”. Nhưng nhìn cách họ dạy dỗ chị em tôi, họ lo cho chúng tôi từng miếng ăn cái ngủ. Tôi thấy rằng mọi định nghĩa về tình yêu về gia đình về hạnh phúc sao mà tương đối quá!

Người trẻ là vậy, luôn vùng vẫy trong cái gọi là nỗi cô đơn nhưng thiếu can đảm để lao vào tình yêu. Họ chần chừ, rồi xe buýt đi mất… Những lần như vậy tôi hài hước khuyên họ – những người bạn của tôi: Rồi 1 chiếc Cadilac hay Toyota gì sẽ tới. Yên tâm! Và rồi, với những buổi sáng như thế, tôi phát hiện ra rằng mình cũng là trong số những người trẻ-sợ cô đơn-sợ cả tình yêu nhưng vẫn không thôi thao thức nghĩ về nó, kiếm tìm và định nghĩa…

Cái giá của hạnh phúc là sự ràng buộc.
Cái giá của tự do là sự cô đơn.
….
Có bình yên nào không xót xa..

Yêu em khi chỉ biết đó là em

Không biết từ lúc nào tôi lại trở nên như vậy, chắc là lúc mà em đã nói lời chia tay với tôi. Tôi không tin đó là sự thật, tôi vẫn sống như vậy, đến khi điều đó xảy ra tôi mới thấy hối tiếc vì thái độ của mình. Em đã nói câu chia tay với tôi nhiều lần, tại sao tôi lại không để ý đến sự thay đổi đó, để tìm ra nguyên nhân mà em muốn chia tay. Tại sao? Tại sao tôi lại ngốc nghếch đến vậy. Em cho tôi nhận ra con người thật của mình, tôi là con người chẳng biết quan tâm và chia sẻ với ai, tôi sống khép kín với mọi người. Vậy mà nhiều người lại cho rằng tôi biết quan tâm, chăm sóc người bên cạnh. Tôi thật hổ thẹn với điều đó.
Yêu em khi chỉ biết đó là em
Kể từ khoảnh khắc chia tay ấy, tôi mới nhận ra mình đã thật sự mất đi em, mất đi người luôn quan tâm đến cuộc sống của tôi, mất đi người đã dành cả trái tim cho tôi. Đã bao đêm tôi rơi nước mắt vì sự hối hận của tôi, hay tôi khóc vì sự ngốc nghếch của mình khi trao cho em một tình yêu không chân thật. Khi mất em rồi, tôi mới nhận ra mình yêu em thật nhiều, có quá muộn khi nói ra điều đó hay không? Tôi ôm em vào lòng, nước mắt của tôi đã chảy dài trên bờ vai của em, trong tiếng nấc nghẹn ngào tôi chỉ biết nói: “Anh xin lỗi em, hãy tha thứ và quay về với anh, anh không thể mất em!” Chúng tôi đã ôm nhau khóc, khóc và khóc. Tôi đã mất em thật sự vì tôi đã không ở cạnh em những lúc em buồn hay những lúc em muốn chia sẻ điều gì đó. Tôi chỉ nghĩ đến mình, đến những gì tôi đang có (trong đó có em), mà tôi không biết rằng tôi đang dần mất em chính do thái độ không quan tâm đến người bên cạnh. Tình yêu của tôi không đủ lớn để giữ em lại. Em yêu tôi nhưng tôi lại không cho em có đươc cái cảm giác bền vững bên tôi.
Quen tôi, yêu tôi tha thiết nhưng em không ngờ rằng chính em lại là người phải nói ra từ “chia tay” với tôi. Tất cả chỉ tại tôi không biết lắng nghe và thấu hiểu tình cảm của em. Để rồi từ đó…tôi….mất em. Em ra đi, đã cho tôi biết được những sai lầm của mình, những thiếu sót của mình. Và để rồi tôi cảm thấy tôi không nên để mất em, tôi đang cố gắng để có lại em trong vòng tay của mình. Tôi đang cố gắng để hoàn thiện con người của mình.

Bây giờ tôi chỉ biết yêu em, yêu em vì chỉ biết……..đó là em!

“Không cần biết em là ai
Không cần biết em từ đâu
Không cần biết em ngày sau
Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng
Ta yêu em qua đông tàn ngày tận
Yêu em như yêu vùng trời mênh mông….”

Tôi hứa với em, tôi sẽ không lụy, tôi phải cố gắng, cố gắng mọi mặt để chứng minh tình yêu của tôi và cũng cố gắng cho chính cuộc sống của tôi sau này.

26 điều thú vị của cuộc sống

1. Nổi giận là trạng thái cái lưỡi làm việc nhanh hơn cái đầu.

2. Bạn không thể thay đổi quá khứ, nhưng có thể phá huỷ hiện tại bằng cách quá lo lắng cho tương lai.

3. Hãy yêu thương đi… rồi bạn chắc chắn sẽ được đáp lại.

4. Cuộc sống luôn ban tặng những điều tốt đẹp nhất cho những ai biết nhẫn nhịn.

5. Tất cả nụ cười đều có chung một ngôn ngữ.

6. Cái ôm là món quà lớn… Có thể cho đi lúc nào và dễ dàng được đáp lại.

7. Mọi người cần được yêu thương… nhất là khi họ không xứng đáng điều đó.

8. Thước đo của cải của một người là những gì anh ta đã cống hiến cho đời.

9. Tiếng cười là mặt trời của cuộc sống.
Thú vị của cuộc sống
10. Ai ai cũng đẹp, có điều không phải ai cũng nhận ra nó.

11. Điều quan trọng cho cha mẹ là sống theo những gì họ dạy.

12. Cảm ơn cuộc sống về những gì bạn có, tin cuộc sống về những gì bạn cần.

13. Nếu bạn tiếc nuối ngày hôm qua và lo lắng ngày mai, bạn sẽ không có ngày hôm nay để cảm tạ.
14. Người bình thường nhìn hình thức, người thông thái nhìn nội tâm.

15. Sự lựa chọn của bạn ngày hôm nay sẽ có tác động đến ngày mai

16. Dành thời gian để cười, bởi đó chính là điệu nhạc của tâm hồn.
17. Nếu có ai nói xấu bạn, hãy sống làm sao để không ai tin điều đó.

18. Kiên nhẫn là khả năng bạn hãm phanh khi bạn có cảm giác như đang tăng tốc.

19. Tình yêu thương vững chắc sau khi trải qua những xung đột.

20. Điều tốt nhất cha mẹ có thể làm cho con cái là yêu thương nhau.

21. Những lời nói không tốt không làm gãy xương, nhưng có thể làm vỡ trái tim ta.

22. Để thoát khỏi gian nan, chỉ có cách đi xuyên qua nó.

23. Yêu thương là từ duy nhất có thể chia mà không bị giảm.

24. Hạnh phúc được tăng lên nhờ những người xung quanh, nhưng không phù thuộc vào họ.

25. Với mỗi phút bạn nổi giận, bạn mất đi 60 giây hạnh phúc mà không thể nào lấy lại được.

26. Làm bất cứ việc gì với hết khả năng, cho những ai bạn có thể, với những gì bạn có, và ở nơi nào bạn đang đứng.
Cuôc sống quanh ta

Ảnh đẹp

Ảnh đẹp  chỉ có vẩy thôi là hảnh phúc rồi.



Bao lâu để quên một người

Tình yêu làm cho người ta cười, làm cho người ta tự tin mà hãnh diện nói với bao người rằng, người yêu tôi đấy!

Tình yêu làm cho người ta buồn, làm cho người ta khóc, tự nhốt mình vào nhà và tránh ánh nắng mặt trời .
Yêu một người thật sự là khó và càng khó hơn gấp trăm ngàn lần nữa để quên đi người đó. Tình yêu thật sự là một đường tròn không hề có kết thúc.
“Tình yêu là thứ cảm xúc nhiều người trải nghiệm nhưng rất ít người được vui với nó”. Chúng ta đều yêu nhưng mấy ai được hạnh phúc trọn vẹn. Mấy ai mà không phải thừa nhận rằng tình yêu này đau đớn lắm. Hạnh phúc vốn là điều hiếm hoi và chẳng mấy khi tồn tại mãi mãi.
Sau tình yêu cuồng nhiệt ấy ta nhận lại được gì…
Nhận lại được gì ngoài sự thờ ơ lạnh lùng, sự ruồng bỏ. Nhận lại được gì ngoài sự phũ phàng.
Dù đã từng có thời gian yêu nhau say đắm nhưng con người ai cũng đổi thay, vì muôn vàn lí do mà phải xa cách.
Chỉ có cách đi qua nỗi đau đó ta mới có thể vui vẻ được nhưng dường như là quá khó…
Nỗi đau ban đầu sẽ là vết thương không ngừng chảy máu, khiến ta co quắp và gồng mình trong thương nhớ da diết.
Nỗi đau lâu ngày sẽ là vết sẹo, nếu như ta biết cố gắng mà sống, mà bước qua nỗi đau. Nhưng nỗi đau lâu ngày sẽ là vết thương ung mủ lở loét nếu như ta cứ ngồi đó mà nhìn nó, hằng ngày cứ soi vào nó, lôi nó ra mà ngẫm nghĩ, mà thổn thức.
Nỗi đau thà để nó yên, chứ khơi gợi lên thì chỉ có đau hơn ngàn lần. Và chắc rằng nó sẽ chẳng bao giờ liền sẹo.
Vết sẹo tuy không hề phai mờ nhưng những kỉ niệm sẽ khó mất đi, nhưng chí ít ta sẽ không phải đau day dứt, mà chỉ mỉm cười coi đó như là cơn gió thoảng qua. Do số phận đã sắp đặt, rằng ta với họ chỉ đi ngang qua đời nhau. Chỉ là vậy thôi…
Bao lâu đê quên một người
Đôi khi ta tự hỏi
Bao lâu cho một nỗi đau nguôi ngoai
Bao lâu cho những kỉ niệm hóa thành mây trời lặng lẽ trôi
Bao lâu cho những nụ cười lại trở về trên môi
Bao lâu để những giọt nước mắt không còn lăn dài trong những cơn mơ
Bao lâu để nhìn người mình yêu thương đi với người khác mà không òa khóc..
Bao lâu để bàn tay thôi quờ tìm hơi ấm mỗi đêm
Bao lâu đủ để quên một người…
Ta sẽ chẳng bao giờ biết được, mà cũng chẳng có ai có thể giải đáp giùm ta. Thời gian luôn là phương thuốc cứu cánh duy nhất và hữu hiệu.
Thời gian sẽ làm ta nguôi ngoai, sẽ mang đến cho ta một người khác, sẽ lại làm môi ta cười, mắt ta say…
Nếu không, chí ít, thời gian sẽ làm nỗi đau của ta dần bốc hơi lên trời bao la, để rồi một ngày ta chợt nhận ra lòng nhẹ hẫng, nỗi đau cũng qua, muộn phiền cũng theo gió bay cao.
Chắc hẳn ngày đó sẽ đến. Đó sẽ là một ngày đẹp trời, ngày đó nếu có ai hỏi ta rằng:
Nơi nào trên đời là hạnh phúc
Ta sẽ trả lời rằng nơi đó là nơi không có anh – người đã từng làm ta đau.

40 lời khuyên cho cuộc sống

1. Uống nhiều nước

2. Ăn sáng như Vua, anh trưa như Ông hoàng và ăn tối như Kẻ ăn xin (ăn ít)

3. Ăn nhiều thức ăn mọc trên cây và ăn ít thức ăn được chế tạo trong nhà máy.

4. Sống với 3 chữ N: Năng lực –Nhiệt thành- Nhân ái

5. Tìm ra thời gian để cầu nguyện

6. Chơi trò chơi nhiều hơn

7. Đọc sách nhiều hơn so với năm trước

8. Mỗi ngày dành 10 phút ngồi yên lặng

9- Ngủ tối thiểu 7 giờ

10- Vừa đi bộ vừa mỉm cười 10-30 phút mỗi ngày
Cuộc sống tuwoi đẹp

11- Đừng so sánh cuộc đời của mình với cuộc đời của những người khác. Không biết hành trình của họ như thế nào đâu.

12- Đừng có những suy nghĩ tiêu cực hoặc nghĩ những điều mà mình không thể làm chủ. Thay vào đó, hãy đầu tư năng lực của mình vào ngay thời điểm hiện tại.

13- Đừng làm gì quá sức. Phải giữ một giới hạn cho bản thân.

14- Đừng coi mình quá nghiêm trọng, coi như không ai sánh nổi.

15- Đừng phí năng lực quý ‎ báu vào những chuyện ngồi lê đôi mách.

16- Hãy biết mơ nhiều hơn ngay khi còn đang thức

17- Ghen tỵ là phí thì giờ. Mình đã có tất cả những gì mình cần rồi.

18- Hãy quên đi những chuyện đã qua. Đừng nhắc người thân nhớ lại những lỗi lầm trong quá khứ. Điều đó sẽ làm tan vỡ hạnh phúc đang có.

19- Cuộc sống quá ngắn để tốn thời gian căm ghét bất cứ ai. Chớ ghét bỏ ai

20- Hãy dàn hòa với quá khứ của mình đẻ tránh làm hỏng cái hiện có




    Home
    Tình yêu »
    Hạt giống tâm hồn »
    Gia đình
    Giải trí »
    Bạn đọc
    Gửi bài
    Blog

    Subscribe to RSS

Quà tặng cuộc sống
40 lời khuyên cho cuộc sống tốt lành
Live on Faith ⋅ 03/10/2013 ⋅ 13 159 views⋅ 1 Comment

1. Uống nhiều nước

2. Ăn sáng như Vua, anh trưa như Ông hoàng và ăn tối như Kẻ ăn xin (ăn ít)

3. Ăn nhiều thức ăn mọc trên cây và ăn ít thức ăn được chế tạo trong nhà máy.

4. Sống với 3 chữ N: Năng lực –Nhiệt thành- Nhân ái

5. Tìm ra thời gian để cầu nguyện

6. Chơi trò chơi nhiều hơn

7. Đọc sách nhiều hơn so với năm trước

8. Mỗi ngày dành 10 phút ngồi yên lặng

9- Ngủ tối thiểu 7 giờ

10- Vừa đi bộ vừa mỉm cười 10-30 phút mỗi ngày

11- Đừng so sánh cuộc đời của mình với cuộc đời của những người khác. Không biết hành trình của họ như thế nào đâu.

12- Đừng có những suy nghĩ tiêu cực hoặc nghĩ những điều mà mình không thể làm chủ. Thay vào đó, hãy đầu tư năng lực của mình vào ngay thời điểm hiện tại.

13- Đừng làm gì quá sức. Phải giữ một giới hạn cho bản thân.

14- Đừng coi mình quá nghiêm trọng, coi như không ai sánh nổi.

15- Đừng phí năng lực quý ‎ báu vào những chuyện ngồi lê đôi mách.

16- Hãy biết mơ nhiều hơn ngay khi còn đang thức

17- Ghen tỵ là phí thì giờ. Mình đã có tất cả những gì mình cần rồi.

18- Hãy quên đi những chuyện đã qua. Đừng nhắc người thân nhớ lại những lỗi lầm trong quá khứ. Điều đó sẽ làm tan vỡ hạnh phúc đang có.

19- Cuộc sống quá ngắn để tốn thời gian căm ghét bất cứ ai. Chớ ghét bỏ ai

20- Hãy dàn hòa với quá khứ của mình đẻ tránh làm hỏng cái hiện có

Góc Tâm Hồn GocTamHon org 40 loi khuyen cuoc song tot dep zpsc9995457 40 lời khuyên cho cuộc sống tốt lành

21- Không ai nuôi dưỡng hạnh phúc của mình, ngoài chính mình

22- Hãy coi cuộc đời là một trường học và bạn đang ở đó để học. Những điều khó hiểu chỉ là một phần của chương trình học, chúng xuất hiện rồi biến dần giống như môn Đại số. Nhưng những bài học mình thu nhận được sẽ kéo dài suốt đời

23- Hãy mỉm cười và cười nhiều hơn nữa

24-Không buộc phải thắng trong mọi cuộc tranh cãi. Hãy bằng lòng với sự bất đồng

25- Hãy thăm hỏi thường xuyên gia đình mình

26- Mỗi ngày hãy đưa lại vài điều tốt cho người khác

27- Hãy tha thứ cho mọi người về mọi chuyện

28- Hãy dành thời gian cho các cụ ngoài 70 và các cháu dưới 6 tuổi

29- Cố gắng làm được cho 3 người mỉm cười mỗi ngày

30- Không cần biết những điều người khác nghĩ về mình

31- Công việc không chăm sóc được khi mình đau ốm. Bạn mình mới làm được. Hãy luôn liên lạc với nhau

32- Hãy luôn làm những chuyện đúng đắn

33- Hãy gạt bỏ mọi chuyện bất lợi, không đẹp hoặc không vui

34- Trời sẽ chữa lành mọi chuyện

35- Dù cho mọi hoàn cảnh tốt hay xấu cũng sẽ thay đổi

36- Mặc dù cảm thấy thế nào cũng hãy đứng dậy, trưng diện lên và khoe với mọi người

37- Điều tốt nhất rồi sẽ đến

38- Thức dậy thấy vẫn sống, hãy cảm ơn Thượng đế

39- Trong lòng luôn thấy hạnh phúc. Đó chính là hạnh phúc

40- Hãy có những ngày cuối tuần thật tuyệt vời

Lăng nghe con tim

Bài hát này được cắt ra từ bài hát trong phim 3 chàng gốc.


Chúc các bạn xem vui vẽ .

Luôn luôn hy vọng

Cuộc sống đôi khi không như những gì chúng ta mong muốn. Nhưng dù cuộc sống thế nào cũng đừng nên thôi hi vọng. Ước nguyện của mỗi người là thiên đường của chính mình. Chỉ cần ta vẫn giữ được ước mơ và hi vọng thì khó khăn nào cũng có thể vượt qua.
Hy vọng

Tình yêu ơ đâu?

Tình yêu ở đâu? tình yêu là thứ tuyệt vời nhất mà chúng ta có được, tình yêu nó xuất hiện rất tình cờ và rất ngẫu nhiên.
Tình yêu
Đôi vơi tôi tình yêu là thế này ^_^. Tình yêu ở bạn sống đó mà bạn còn tìm ở đâu nữa, tình yêu đơn giạn chỉ là nơ một nụ cười và một cái dang tay.

Bóng gói bạn đã từng?

"Bóng gói" hay "Bóng đùm" là loại bóng được kết, buộc lại từ nhiều bao bong linon , rơm....
buộc lại hình tròn thành một quả bóng, thế thôi là đã có một quả bóng mà chúng tôi hồi nhỏ hay chơi.
Chắc co lẽ nhiều người không biết hình thù nó như thế nào phải không a? đây là hình của một quả bóng thuyền thoại.
Bóng gói
Đá bóng


Chúc mừng ngày 8/3

Hôm ngày là ngày 8/3 không niết nói gì cả hihi.
Chúc mừng ngày Quốc Tế Phụ Nữ hạnh phúc và ngặp nhiều điều tốt đẹp nhất.
Tôi yêu mẹ



Cầu long biên

Cầu long biên chứng nhân lịch sự. Cầu long biên là cầu ghi lại những chiến tích hào hùng của dân tộc việc nam.








Hãy là chính mình

"Bạn sinh ra là một nguyên bản, đừng chết như một bản sao"
.....
Bạn có biết, mỗi người trong chúng ta là duy nhất?
Đôi mắt bạn có thể giống 1 người khác..
Cách bạn mỉm cười có thể giống 1 người khác..
Cách bạn ăn mặc cũng có thể giống 1 người khác..
Hãy là chính mình
Nhưng... bạn vẫn là bạn!!
Mỗi con người đều là một nguyên bản.. độc đáo.. và DUY NHẤT
... ~> Vậy nên.. đừng sống theo ý muốn của bất kì ai..
Đừng để bản thân, trở thành 1 bản sao vô nghĩa.. 1 cái máy chỉ nghe theo những tác động bên ngoài..

Học cách mỉm cười với cuộc sống

Cuộc sống này đôi khi có những nỗi đau chẳng thể gọi thành tên, có những điều mà lý trí chẳng giải thích nổi và trái tim thì cứ tự ý quyết định…

Dạo này tớ thấy cậu gầy đi nhiều, dù cậu vẫn tươi cười và nói huyên thuyên, nhưng tớ cảm nhận rằng cậu đang có tâm sự, chẳng qua cậu đang cố ép mình vui trước mặt mọi người thôi.

Có lẽ cậu sợ mọi người biết cậu đang buồn phải không? Cậu không muốn ai thương hại mình! Đừng che giấu những nỗi buồn của mình bằng những cảm xúc không có thật!

Cậu, dạo này mất ngủ triền miên, đêm online rất khuya ngồi trước máy mà chẳng biết phải làm gì, cứ nhìn như thế, cứ gõ những dòng vô nghĩa trong bản word và xóa đi lúc nào chẳng hay.

Cậu mở máy như một thói quen và cứ nhìn chăm chăm vào màn hình. Cậu mong tìm được một người bạn cũng online khuya như cậu, mong tìm được một ai đó để tâm sự, một chút thôi, nhưng dường như cậu đang thất vọng?

Cậu biết đấy,có đôi lúc nhìn sang bên cạnh, cậu chẳng thể tìm thấy ai. Có đôi lúc cậu cần một người để lắng nghe, nhưng đâu phải mọi việc lúc nào cũng suôn sẻ.

Tớ đã nghe đâu đó một câu nói “những người hay cười là những người dễ buồn nhất” cậu hay cười, nụ cười của cậu làm nhiều người vui lây, lúc ấy cậu rạng rỡ và xinh đẹp hơn bao giờ hết nhưng có đôi lúc tớ… mong nhìn thấy những giọt nước mắt của cậu, tớ muốn nhìn thấy cậu được chính là mình – một trái tim yếu đuối luôn cần được sẻ chia.
Học cách mỉm cười với cuộc sống
Xin cậu đừng sợ người khác thấy mình gục ngã mà cố làm ra vẻ như mình đang mạnh mẽ và đừng cố lao vào một việc gì đấy, miệt mài, say mê như để thời gian trôi qua thật nhanh, để cậu quên đi một chuyện gì đó không vui đến khi mệt nhoài.
Đã làm người ai cũng vậy thôi, ai cũng có lúc yếu đuối và mệt mỏi. Quan trọng là cậu phải biết đối mặt với bản thân mình cậu hãy khóc khi nào cậu muốn, đừng ngại người khác cười mình, cậu hãy khóc vì bản thân mình!

Nhiều khi cậu tự hành hạ bản thân mình. Tớ biết khi ấy cậu thực sự bối rối. Tớ cũng hiểu khi ấy cậu thấy rất mệt mỏi và bốc đồng, tớ sợ mỗi lúc cậu buồn, nỗi buồn của cậu quá lớn, thì cậu sẵn sàng làm những việc tồi tệ nhất có thể. Chỉ trong lúc đó mà thôi. Nhưng … xin cậu hãy nghe tớ. Không ai thương cậu bằng chính bản thân mình đâu … là cậu mà thôi!

Cuộc sống này đôi khi có những nỗi đau chẳng thể gọi thành tên, có những điều mà lý trí chẳng giải thích nổi và trái tim thì cứ tự ý quyết định.

Vì thế mà, hãy cứ yêu thương, hãy cứ ước mơ, hãy cứ là chính bản thân mình, hãy buông tay khi không thể níu giữ, hãy cứ khóc đi nếu như sức chịu đựng vượt qua giới hạn của bản thân và ngủ một giấc thật dài thật sâu để những nỗi buồn sẽ trôi vào quên lãng… Hãy học cách mỉm cười với cuộc sống!

Quay trở về với cậu của ngày hôm qua, tươi vui, trong sáng và đầy sức sống của cô gái tuổi đôi mươi nhé, được không?…

Hạnh phúc quanh ta

Hanh phúc là gì? có nhiều lúc chúc ta đi tìm một thứ gì đó gọi là hạnh phúc, chúng ta cứ miệt mài tìm kiến nó nhưng nhiều lúc hạnh phúc ở ngay bên mình mà chúng ta không nhận ra. Hạnh phúc bất nguồn từ những điều bình thường nhất đến những thứ ta bắt ngặp hàng ngày.
Nơi tình yêu bắt đầu
Chỉ có vẩy thôi mà chúng ta cư tìm kiếm mại . :v